
Lời ru sông nước treo đầy ánh trăng im lặng nghe tiếng đàn ngân dìu dặt trầm bổng bên sân vườn nhà
Hồn trong sâu thẳm bay ra Treo vời ngọn gió vờn qua nước nguồn Ào ào … rũ tiếng mưa tuôn Nhẹ tơi thánh thót tơ vàng chảy ra Quấn cùng hương bưởi thoảng qua Trong như suối nước bên nhà ban mai Cung ngân giọng mẹ khoan thai Cung trầm cha nối, cung dài tiếng em lắng tai đàn lướt gió êm Hòa theo điệu hát trăng lên quê nhà Ngón rung đồng lúa hiện ra Ngón vuốt hạt gạo nuôi ta ngày tháng Ngón vỗ rợp trắng bướm bay Ngón luyến chim hót say mê xanh trời Ngón tiếng chuông hẹn đôi lứa Ta, mình xa cách bổi hổi trong tim Đàn kêu hơi thở, dịu êm Một dây cũng đủ say lên đất trời... Đinh Xuân Hoàng
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét