Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Thác Dambri giũa cao nguyên xanh

Cách thành phố Bảo Lộc 18 km, dòng thác lớn của mảnh đất Tây Nguyên mang tên “Đợi chờ” ầm ào sôi sục suốt đêm ngày.



Để đến với thác Dambri, bạn phải chạy quãng đường khá dài giữa trời xanh mây trắng của đất trời Tây Nguyên. Thác Dambri nằm trong khuôn viên quần thể khu du lịch Dambri với tổng diện tích gần 1.000 ha.


Từ cổng vào đã nghe tiếng nước đổ dữ dội. Men theo những tán cây rậm rạp, bạn bắt đầu hành trình xuống chân thác. Con đường bậc thang đã phủ rêu xanh nên bạn phải cẩn thận từng bước để không bị trơn trượt. Qua một vài khúc ngoặt, đến khi cảm giác đã mỏi chân muốn nghỉ thì thác nước hiện ra sau những màn mưa bụi, cùng vạn vật cây cỏ sẫm nước.




DSC-0250-JPG-1143-1385018433.jpg
Khu Du lịch thác Dambri cách thành phố Bảo Lộc (Lâm Đồng) 18 km. Bảo Lộc cách Đà Lạt khoảng 120 km và TP HCM 180 km theo quốc lộ 20.

Thác Dambri đổ ầm ào thẳng đứng xuống từ độ cao 70 m, tựa suối tóc mềm của núi rừng. Dưới chân thác là cây cầu nhỏ bắc ngang những mỏm đá. Bước qua cầu, bạn sẽ được đắm mình trong một cơn mưa bụi li ti. Dòng thác tuôn trào với hàng triệu hạt nước đã tạo thành cơn mưa không bao giờ ngừng rơi quanh thác. Mọi vật xung quanh xanh tươi trong làn nước mát lạnh.


Người K’ho tại Lâm Đồng kể rằng thác Dambri chất chứa trong mình cả một thiên tình sử. Theo một truyền thuyết, dòng thác đang cuộn chảy ầm ào, xưa kia là nơi nàng sơn nữ K’ho ngồi khóc đợi người tình quay về sau cuộc chia ly đầy ngang trái. Đã trải qua bao mùa lúa chín trên rẫy, bao mùa trăng tròn lại khuyết, nàng vẫn khóc, vậy mà người yêu thì biền biệt nơi đâu. Nước mắt nàng đọng lại tạo thành dòng thác Dambri, trong tiếng K’ho có nghĩa là “đợi chờ”.




DSC-0303-JPG-3942-1385018433.jpg
Xuyên qua bóng râm âm u của những tán cây rừng, bạn bắt đầu hành trình theo con đường xuống chân thác

Bạn cũng có thể lên quán cafe nhỏ phía trên cầu để nghỉ chân và uống nước, từ đây ngắm nhìn toàn cảnh thác và những khóm hoa dại tím li ti chen nhau mọc trên đá. Bạn cũng có thể tiếp tục hành trình khám phá bằng cách đi theo con đường mòn xuyên qua khu rừng để lên đến thượng nguồn, hoặc đi lên ngọn thác bằng thang máy. Thang máy có kết cấu bằng kính trong suốt được dựng lên để phục vụ cho những du khách muốn chiêm ngưỡng toàn cảnh thác nhưng không đủ sức khỏe để đi thang bộ.


Nằm trong khuôn viên khu du lịch còn có đảo Khỉ, làng dân tộc Châu Mạ, chùa Di Đà trong buôn văn hóa Dạ Tồn. Đây đều là những điểm đến thú vị cho bạn khi dành một ngày vui chơi trọn vẹn trong khu du lịch Dambri.




DSC-0349-JPG-2385-1385018434.jpg
Thác Dambri là một phần của quần thể du lịch sinh thái có tổng diện tích gần 1.000 ha nằm trong khu rừng nguyên sinh vẫn còn giữ vẻ đẹp hoang sơ.

Bài và ảnh: Yutaka




Thác Dambri giũa cao nguyên xanh

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Tour Úc giảm 2 triệu đồng


Vietrantour tổ chức tour du lịch thăm thành phố Sydney thơ mộng, thành phố đa văn hóa Melbourne và thủ đô kiến trúc vòng tròn độc đáo Canberra với giá ưu đãi.


Giá gốc: 52.900.000 đồng


Giá khuyến mãi: 50.900.000 đồng


Thời gian khuyến mãi: từ ngày 9/10/2013 đến ngày 10/11/2013


Mô tả chi tiết:


Khám phá đất nước của thiên nhiên với những chú chuột túi Kangaroos và gấu quý Koala; khám phá Sydney, nhà hát con Sò (Sydney Opera House), cầu cảng Sydney (bridge & harbour), mũi đá lịch sử (The Rocks), có thể thưởng thức hương vị bia ở nhà hàng nằm cạnh nhà hát con Sò và ngắm nhìn toàn cảnh cảng.


Thăm quan khu vườn Royal Botanic và “ghế” sa thạch nổi tiếng Mrs. Macquaries Chair, nơi ghi hình đẹp nhất nhà hát con Sò.


Thăm công viên quốc gia Blue Mountain với mỏm núi ba chị em (Three sisters), vườn thú hoang dã Featherdale – nơi bảo tồn những loại động vật quý hiếm của Australia như chuột túi, đà điểu sa mạc Australia và gấu túi Koala.


Đến thủ đô Canberra, thăm kiến trúc nhà quốc hội mới (New Parliament house), Bảo tàng chiến tranh (Australian War Memorial) nơi ghi lại chứng tích chiến tranh Việt Nam.


Tới Melbourne, thăm quan trụ sở làm việc văn phòng Nhà quốc hội, Nhà họp của Quốc hội liên bang, khu vườn Fitzroy, nhà thuyền trưởng Cook’s, Crown Casino.


Đi Dandenong Ranger, thăm thảo nguyên với những khu rừng nguyên sinh, thung lũng Yarra Valey với những cánh đồng nho trải dài bất tận và trải nghiệm chế biến và thưởng thức rượu vang và bia tại các nhà máy ở đây.


Cơ hội mua sắm tại siêu thị DFO, chợ Victoria bán nhiều áo da, túi da, đồ trang sức đá Opal nổi tiếng của Australia; phố người Việt Footcray bán đặc sản như sụn cá mập, dầu cá, vitamin B tổng hợp, kem dưỡng da từ cừu, miếng trải salon bằng lông cừu…


Dịch vụ trọn gói gồm vé máy bay, khách sạn 3 sao, ô tô đưa đón, hướng dẫn viên suốt tuyến, ăn các bữa.


Khởi hành ngày 26/10; ngày 5, 20, 28/11 và ngày 5, 14, 22, 29/12.


Vietrantour giảm giá hấp dẫn nhiều tour du lịch cho khách đăng ký tại gian hàng số 171 khu A2, Liên hoan du lịch làng nghề truyền thống Hà Nội từ ngày 9/10 đến 12/10 tại Cung thể thao Quần Ngựa, Hà Nội.


Thông tin liên hệ Vietrantour, 49 Quang Trung, Hai Bà Trưng, Hà Nội. Tel: +84 (04) 3.943 8777; tư vấn nhanh tour quốc tế: +84 943 12 13 18; tour Nội địa: +84 943 12 13 16; Đặt tour và thanh toán trực tuyến tại Website:http://www.vietrantour.com.vn


three-sisters-blue-mountain-sydney-austr


798954-australia-festival-vivid.jpg


Australia_Day.jpg


bondie_beach.jpg


captain-cook-memmorial-sydney-australia+


koalas.jpg




Tour Úc giảm 2 triệu đồng

Những điểm đến quen thuộc cho dịp Tết Dương lịch và Noel

Vào dịp Tết Dương lịch và Giáng sinh, bạn có thể tổ chức một chuyến du lịch cùng người thân, bạn bè tới Sapa, Đà Lạt, Đà Nẵng…



Tuyet_roi_Sapa.jpg


Người dân phương Nam vốn chỉ biết đến hai mùa mưa và nắng, hiếm khi biết đến mùa đông. Nếu muốn ngắm tuyết rơi, bạn có thể đến thị trấn Sapa. Mỗi năm, du khách quốc tế và Việt Nam vẫn tìm đến đây để tìm hiểu những giá trị văn hóa đặc sắc của vùng cao. Những đêm đông lạnh, bạn có thể thưởng thức thắng cố với vị ngọt rất riêng, đi chợ Tình và cảm nhận mùa Đông bên bếp lửa hồng ấm áp với những món nướng thơm phức như khoai, bắp, trứng… Có đến Sapa vào mùa đông mới cảm hết sự bí ẩn của nơi này được che phủ bởi những vệt mây trắng giăng ngang trời, chỉ chừa những khoảng không mong manh để tia nắng xuyên qua, tạo nên những khoảnh khắc đẹp đến khó tả.


Festival_Hoa_DL.jpg


Nếu Sapa có đỉnh Hàm Rồng, thác Cát Cát tung bọt rắng xóa thì Đà Lạt ngàn hoa lại là điểm đến của những đôi tình nhân và những gia đình tìm phút giây lãng mạn quây quần bên nhau. Năm nay Đà Lạt kỷ niệm 120 năm thành lập với sự kiện Festival hoa Đà Lạt và chào đón năm du lịch Quốc gia Tây Nguyên – Đà Lạt 2014. Đây là dịp để trải nghiệm những dấu ấn không phai cùng thời gian tại Nhà thờ Con gà, Vườn hoa thành phố, Ga xe lửa Đà Lạt – Trại Mát, hồ Xuân Hương, thung lũng Tình yêu và dấu tích của những ngôi biệt thự Pháp còn khá nguyên vẹn. Đà Lạt dù xưa, dù nay vẫn mang nét đặc trưng của “thành phố trong rừng” và hồ Xuân Hương như viên ngọc mát xanh giữa lòng thành phố. Bạn cũng có thể khám phá đỉnh Langbiang mờ sương và dạo chợ Đà Lạt với những món ngon phố núi.


Phu_Quoc.jpg


Về tới miền Trung lại có đỉnh Bà Nà, nơi vẫn được xem là Đà Lạt miền Trung với khí hậu ôn hòa, mát mẻ quanh năm. Đây là một không gian nghỉ dưỡng lý tưởng giữa miền Trung nắng gió. Nếu tìm kiếm không gian khoáng đạt, về với biển, bạn có thể chọn Nha Trang, Phú Quốc với những bãi biển cát trắng phẳng mịn, khung cảnh hoang sơ và các món hải sản ngon địa phương.




Những điểm đến quen thuộc cho dịp Tết Dương lịch và Noel

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

8 lí do để bạn đi du lịch vào tháng 11


Nếu yêu thích văn hóa Việt và mong muốn tìm hiểu giá trị truyền thống, những lễ hội văn hóa sau đây sẽ là động lực thôi thúc để bạn lên đường vào tháng 11.


1. Lễ hội đường phố “Sa Pa rực rỡ sắc màu”


Đây là lễ hội nằm trong chuỗi hoạt động kỷ niệm 110 năm du lịch Sa Pa, sẽ diễn ra vào ngày 1/11 tại thị trấn Sa Pa, Lào Cai. Khi hòa mình vào lễ hội đường phố, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những nàm trình diễn nghệ thuật mang đậm sắc thái văn hóa của đồng bào dân tộc Mông, Dao, Tày, Giáy… theo nhiều chủ đề như “Rừng hoa Sa Pa”, “Sa Pa – rượu”, “Sa Pa – thuốc”, “Âm vang điệu khèn đón bạn”, “Vũ hội khèn Mông”, “Văn hóa ruộng bậc thang”…




otosaigon-5219-1383191414.jpg
Phố Cầu Mây là điểm xuất phát của đoàn diễu hành trong lễ hội đường phố Sa Pa. Ảnh: otosaigon

2. Tết Trùng Thập


Tết Trùng Thập còn gọi nôm na là tết Cơm mới, tết Thường tân, diễn ra hàng năm vào ngày 10/10 âm lịch, tức ngày 12/11. Ngày này, các nhà lấy gạo mới làm bánh dày, thổi cơm và luộc gà dâng cúng gia tiên và thần, Phật mừng được mùa. Một số nơi ăn tết này vào rằm tháng 10, nên còn gọi là Tết Hạ nguyên. Theo sách “Cổ Dược Lễ”, vào ngày 10/10 âm lịch, các cây thuốc mới tụ được khí âm dương, kết được sắc tứ thời, dùng thật tốt. Vì vậy, các thầy thuốc rất coi trọng ngày tết này.


3. Lễ hội Ok Om Bok


Xuất phát từ tín ngưỡng dân gian cho rằng mặt trăng là thần bảo vệ mùa màng, nên người Khmer ở các tỉnh Cà Mau, Cần Thơ, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Kiên Giang, Hậu Giang, Trà Vinh, Vĩnh Long… cứ đến rằm tháng 10 âm lịch hàng năm lại tổ chức lễ hội Ok Om Bok, để tỏ lòng biết ơn Mặt Trăng – vị thần đã phù hộ cho mưa thuận, gió hòa và được mùa bội thu.


Sáng hôm sau là hội đua ghe ngo. Các thanh niên từ các phum, sóc sẽ tham gia đua tài trên những chiếc ghe ngo mà tiếng Khmer là “tuk ngo”, một loại thuyền độc mộc lớn khoét từ thân cây gỗ tốt, hình thoi, dài, mũi và lái đều cong và được trang trí màu sắc sặc sỡ. Năm nay, lễ hội sẽ diễn ra ở các tỉnh từ nhiều ngày trước đến 17/11.




canthotv-dua-ghe-ngo-ok-9931-1383191415.
Đua ghe ngo là hoạt động thu hút nhiều du khách nhất trong lễ hội Ok Om Bok. Ảnh: canthotv

4. Lễ Kỳ Yên ở đền Nguyễn Tri Phương


Lễ Kỳ Yên (cầu an) là một trong những lễ hội chính ở các đình của Đồng Nai. Lễ hội thường tổ chức tại một số đình làng, tôn thờ những người có công với làng xã như những phúc thần của làng mà tiêu biểu là: đình Bình Kính thờ Lễ thành hầu Nguyễn Hữu Cảnh, đình Tân Lân thờ Đức ông Trần Thượng Xuyên, đình Tam Hiệp thờ anh hùng kháng pháp Đoàn Văn Cự…


Tại đền thờ Nguyễn Tri Phương, phường Bửu Hòa, Biên Hòa, lễ Kỳ Yên được tổ chức từ 16 đến 17/10 âm lịch, tức 18 đến 19/11. Tại đây sẽ diễn ra lễ cúng Tiền hiền, Hậu hiền, lễ rước thần, dâng lễ vật cúng thần và lễ tống ôn, hát bội, múa.


5. Lễ hội Miếu Bà


Hàng năm, lễ hội Miếu Bà diễn ra trong ba ngày từ 16 đến 18/10 âm lịch tại Miếu Bà Ngũ Hành trên đường Hoàng Hoa Thám, TP Vũng Tàu. Miếu Bà chỉ dành cho nữ giới, ban điều hành cũng do các bà phụ trách. Ngoài việc cúng tế thần linh người ta còn tổ chức múa lân, các trò chơi dân gian, ban đêm tổ chức hát tuồng. Vào các ngày hội, không khí thường rất sôi động và linh đình nên du khách thập phương về hành hương, chiêm bái rất đông. Năm nay lễ hội diễn ra từ ngày 18 đến 20/11.


6. Lễ hội “Kéo chày”


Lễ hội kéo chày là của đồng bào dân tộc Pà Thẻn sinh sống chủ yếu ở vùng núi tỉnh Hà Giang. Lễ hội diễn ra vào ngày 16/10 âm lịch hàng năm. Tham gia lễ “kéo chày”, du khách sẽ không khỏi ngạc nhiên khi chiếc chày do người thầy cầm, xoay và niệm câu “thần chú”, khiến nhiều thanh niên không thể kéo chày xuống được, chỉ khi nào có người bịt tay vào đầu trên hoặc dưới của chày thì lúc này chày mới chạm đất và cuộc chơi kết thúc.


Với dân tộc Pà Thẻn, lễ hội “kéo chày” là tục lệ mang tính chất cộng đồng, là dịp để mọi người cùng nhau vui vẻ, thư giãn sau một ngày mùa bội thu, và cầu mong các thần linh phù hộ mưa thuận gió hòa, cho dân bản được mùa, đời đời no ấm. Năm nay lễ hội diễn ra vào ngày 18/11.




Keo-chay-JPG-7038-1383191415.jpg
Kéo chày là lễ hội độc đáo mang đậm nét huyền bí, hoang sơ của dân tộc Pà Thẻn. Ảnh: vinaculto

7. Hội đền Nguyễn Trung Trực


Đền Nguyễn Trung Trực tọa lạc ở xã Long Kiên, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang thờ vị thủ lĩnh cùng tên của nghĩa quân chống Pháp ở Nam Bộ. Hội đền Nguyễn Trung Trực được tổ chức hàng năm vào các ngày từ 18 đến 19/10 âm lịch (tức 20 đến 21/11), để tưởng niệm và ghi nhớ công lao của ông.


Vào ngày hội đền, người ta tổ chức nghi lễ cúng tế và diễn lại trận đánh chìm tàu Hy Vọng của Pháp trên sông Nhật Tảo. Ngoài ra, hội còn tổ chức các sinh hoạt văn hoá truyền thống như đua thuyền, đánh cờ… Trong và sau lễ giỗ vài ngày, nhân dân tự nguyện làm một khu riêng trong đền để nấu cơm chay phục vụ miễn phí tất cả khách đến dự lễ.


8. Hội làng Nhị Khê


Hội diễn ra tại làng Nhị Khê, xã Nhị Khê, huyện Thường Tín, Hà Nội, nhằm tưởng nhớ công ơn ông tổ nghề tiện gỗ, sừng của làng – Đoàn Tài. Vào ngày mất của ông tức 25/10 âm lịch hàng năm, thợ tiện ở quanh vùng kéo về rất đông. Trong ngày hội, dân làng tổ chức tế tổ, cúng tế, dâng lễ vật lên tổ sư, đánh cờ, hát chèo… Năm nay, hội làng Nhị Hà sẽ diễn ra vào ngày 27/11. Không chỉ được tham gia vào ngày hội, đến đây bạn còn được chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật truyền thống kết hợp phong cách hiện đại tinh xảo, đẹp mắt.




8 lí do để bạn đi du lịch vào tháng 11

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Chùa Ốc duy nhất ở Việt Nam

Từ Vân là ngôi chùa được xây dựng năm 1968 trên đường 3/4, TP Cam Ranh, cách Nha Trang 60 km về hướng Nam. Do được xây dựng đốn từ vỏ ốc và san hô nên ngôi chùa còn được biết đến với tên gọi chùa Ốc hay chùa San Hô. Nhờ nét kiến trúc độc đáo, chùa đã trở thành điểm tham quan quyến rũ.


Ngay từ khi bước chân vào cổng chùa, du khách đã có thể cảm nhận không gian thanh tịnh chốn thiền tu khi trước mặt là con thuyền Bát Nhã bằng ốc cao 3 tầng dài 10 m, chở đầy tam bảo (kinh, luật, luận) của Phật. Bên phải chùa là cảnh Phật Đản sanh, Phật xuống tóc, Phật thành đạo, Phật chuyển pháp luân và Phật nhập niết bàn, bên trái là điện Quan âm.




vietpicture-3771-1382514544.jpg

Tháp Bảo Tích ở chùa Ốc lôi cuốn nhiều du khách đến tham quan. Ảnh:  vietpictures 


Ấn tượng nhất với du khách là tháp Bảo Tích cao 39 m được ghi nhận là cao nhất Việt Nam. Tháp có cấu trúc cầu kỳ với 49 tiểu tháp hình chóp ở bên ngoài, trong mỗi tiểu tháp có một tượng Phật nghìn tay, nghìn mắt; trên đỉnh mỗi tiểu tháp lại có một bảo tháp nhỏ. Cứ thế hàng trăm pho tượng Phật lớn nhỏ được sắp xếp tận tường trên tòa tháp này.


Tháp Bảo Tích có 8 cửa tượng trưng cho “Bát chánh đạo”. Bên trong có 2 tầng, trên thờ Phật, dưới để du khách dừng chân chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoa lệ đậm phong vị biển khơi của tòa tháp. Không chỉ bên ngoài, các đường nét, hoa văn uyển chuyển ở bên trong tháp cũng được kết bằng vỏ sò, ốc, trai, điệp đầy tinh tế và khéo léo. Mái vòm của tháp hình nón còn được khảm hoa bằng vỏ ốc nhiều màu. Với kiến trúc hai tầng hình chóp nhọn, vươn mình lên nền trời xanh biếc, tháp Bảo Tích như tòa lâu đài lộng lẫy giữa đại dương.




diendandulich-4823-1382514544.jpg

Bên trong tháp được trang hoàng cầu kỳ và tinh xảo.  Ảnh: diendandulich 


Khổng lồ, uy nghi là vậy nhưng bạn sẽ còn phải trằm trồ kinh ngạc khi biết rằng, tháp được thiết kế và xây dựng toàn từ óc sáng tạo và đôi bàn tay khéo léo# của các nhà sư trong chùa. Để tạo nên tuyệt bút duy nhất ấy, các nhà sư đã phải mất 5 năm thực hiện, kể từ năm 1995. Qua thời gian và mưa nắng, những viên đá san hô và vỏ ốc ở đây đã nhuốm màu thời kì, tạo cho tháp một dáng vẻ xù xì nhưng cổ kính và rất mực thái bình.


Ngoài tháp, hành trình xuống “18 tầng địa ngục” là trải nghiệm rất khích ở chùa Ốc. Đường xuống “địa ngục” tuy chỉ dài khoảng 500 m, nhưng vẫn được xây dựng rất kỳ công từ đá san hô, vỏ ốc, bên ngoài bao bọc hình rồng bắt mắt. Do xuyên xuống lòng đất sâu, nên lối đi ở đây tối, nhỏ hẹp, khúc khuỷu quanh. [  Liên kết tài trợ   du lịch vũng tàu  ]


Nhưng nghe đâu điều này không thể cản được bước chân của những người ưa khám phá. Với cây nến hoặc đèn pin trong tay, bạn có thể thử cảm giác “rơi xuống 18 tầng địa ngục”. Dọc lối đi là 12 tấm bảng ghi lại tội ác của dương gian và hình phạt nơi cửa ngục, giống như lời khuyên răn con người sống hướng thiện, hồn hậu. Sẽ đôi lúc bạn bị giật thột vì cảnh “tra tấn kinh rợn” thoáng ẩn hiện ra trong ánh sáng lập lòe.




vuonhoaphatgiao-1-8870-1382514544.jpg

Trong chùa còn rất nhiều tháp, động, tượng được làm bằng san hô, vỏ ốc. Ảnh:  vuonhoaphatgiao 


Vượt hết “18 tầng địa ngục” và đi qua chiếc cầu Nại Hà, theo thuyết nhà Phật là bạn đã kết thúc mọi thống khổ và trở lại thế gian, bằng cửa ra là miệng của một con rồng lớn. Tuy chỉ là quan niệm nhưng bạn sẽ cảm thấy lòng lắng lại, như đã giũ bỏ được mọi ưu phiền và đón nhận cuộc sống tươi đẹp xung quanh.


Theo con đường rộng thoáng sau miệng rồng, du khách đến với “thiên đường” đầy ánh sáng của “Bát Nhã hoa viên”. Ở đây, những hàng cây cổ thụ, những vườn hoa rỡ sắc màu, cùng các tượng sinh vật biển, thú rừng, núi ngũ hành làm bằng vỏ ốc… đã tạo nên một không gian thái bình khoáng đạt đến mê hồn.


Nếu có dịp đến Cam Ranh, bạn hãy dành thời gian ghé thăm chùa Ốc, để được dạo bước trên sân chùa, nghe tiếng chuông vang vọng và ngắm thế giới đại dương trên cạn vô tiền khoáng hậu.


 Vy An 



Chùa Ốc duy nhất ở Việt Nam

Chùa Ốc độc nhất ở Việt Nam

Từ Vân là ngôi chùa được xây dựng năm 1968 trên đường 3/4, TP Cam Ranh, cách Nha Trang 60 km về hướng Nam. Do được xây dựng chính yếu từ vỏ ốc và san hô nên ngôi chùa còn được biết đến với tên gọi chùa Ốc hay chùa San Hô. Nhờ nét kiến trúc độc đáo, chùa đã trở nên điểm tham quan hấp dẫn.

Ngay từ khi bước chân vào cổng chùa, du khách đã có thể cảm nhận không gian thanh tịnh chốn thiền tu khi trước mặt là con thuyền Bát Nhã bằng ốc cao 3 tầng dài 10 m, chở đầy tam bảo (kinh, luật, luận) của Phật. Bên phải chùa là cảnh Phật Đản sanh, Phật xuất gia, Phật thành đạo, Phật chuyển pháp luân và Phật nhập nát bàn, bên trái là điện Quan âm.

vietpicture-3771-1382514544.jpg

Tháp Bảo Tích ở chùa Ốc lôi cuốn nhiều du khách đến tham quan. Ảnh: vietpictures 

Ấn tượng nhất với du khách là tháp Bảo Tích cao 39 m được ghi nhận là cao nhất Việt Nam. Tháp có cấu trúc cầu kỳ với 49 tiểu tháp hình chóp ở bên ngoài, trong mỗi tiểu tháp có một tượng Phật nghìn tay, nghìn mắt; trên đỉnh mỗi tiểu tháp lại có một bảo tháp nhỏ. Cứ thế hàng trăm pho tượng Phật lớn nhỏ được xếp đặt tường tận trên tòa tháp này.

Tháp Bảo Tích có 8 cửa tượng trưng cho “Bát chánh đạo”. Bên trong có 2 tầng, trên thờ Phật, dưới để du khách dừng chân chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoa lệ đậm phong vị biển khơi của tòa tháp. Không chỉ bên ngoài, các đường nét, hoa văn uyển chuyển ở bên trong tháp cũng được kết bằng vỏ sò, ốc, trai, điệp đầy tinh tế và khéo. Mái vòm của tháp hình nón còn được khảm hoa tuần tra vỏ ốc nhiều màu. Với kiến trúc hai tầng hình chóp nhọn, vươn mình lên nền trời xanh biếc, tháp Bảo Tích như tòa lâu đài lộng lẫy giữa đại dương.

diendandulich-4823-1382514544.jpg

Bên trong tháp được trang trí cầu kỳ và tinh xảo.  Ảnh: diendandulich 

Khổng lồ, uy nghi là vậy nhưng bạn sẽ còn phải trầm trồ ngạc nhiên khi biết rằng, tháp được thiết kế và xây dựng toàn từ óc sáng tạo và đôi bàn tay khéo léo của các nhà sư trong chùa. Để tạo nên kiệt tác duy nhất ấy, các nhà sư đã phải mất 5 năm thực hành, kể từ năm 1995. Qua thời kì và mưa nắng, những viên đá san hô và vỏ ốc ở đây đã nhuốm màu thời kì, tạo cho tháp một dáng vẻ sần nhưng cổ kính và hết mực thái hoà.

Ngoài tháp, hành trình xuống "18 tầng địa ngục" là trải nghiệm rất thích ở chùa Ốc. Đường xuống “địa ngục” tuy chỉ dài khoảng 500 m, nhưng vẫn được xây dựng rất kỳ công từ đá san hô, vỏ ốc, bên ngoài bao bọc hình rồng bắt mắt. Do xuyên xuống lòng đất sâu, nên lối đi ở đây tối, nhỏ hẹp, khuất khúc vòng vèo.

Nhưng hình như điều này không thể cản được bước chân của những người ưa khám phá. Với cây nến hoặc đèn pin trong tay, bạn có thể thử cảm giác “rơi xuống 18 tầng địa ngục”. Dọc lối đi là 12 tấm bảng ghi lại tội ác của dương thế và hình phạt nơi cửa ngục, giống như lời khuyên răn con người sống hướng thiện, hiền hậu. Sẽ đôi lúc bạn bị giật mình vì cảnh "tra tấn rùng rợn" thoáng ẩn hiện ra trong ánh sáng lập lòe.

vuonhoaphatgiao-1-8870-1382514544.jpg

Trong chùa còn rất nhiều tháp, động, tượng được làm bằng san hô, vỏ ốc. Ảnh:  vuonhoaphatgiao 

Vượt hết “18 tầng địa ngục” và đi qua chiếc cầu Nại Hà, theo thuyết nhà Phật là bạn đã kết thúc mọi thống khổ và trở lại thế gian, bằng cửa ra là miệng của một con rồng lớn. Tuy chỉ là quan niệm nhưng bạn sẽ cảm thấy lòng lắng lại, như đã giũ bỏ được mọi ưu phiền và đón nhận cuộc sống tươi đẹp xung quanh.

Theo con đường rộng thoáng sau miệng rồng, du khách đến với “thiên đường” đầy ánh sáng của “Bát Nhã hoa viên”. Ở đây, những hàng cây cổ thụ, những vườn hoa ranh sắc màu, cùng các tượng sinh vật biển, thú rừng, núi ngũ hành làm bằng vỏ ốc… đã tạo nên một không gian thanh bình hào phóng đến mê li.

Nếu có dịp đến Cam Ranh, bạn hãy dành thời kì ghé thăm chùa Ốc, để được dạo bước trên sân chùa, nghe tiếng chuông vang vọng và ngắm thế giới đại dương trên cạn có một không hai.

 Vy An 

Miền Tây - điểm cuối ưa của một hành trình

1.jpg

Sau một loạt thử thách rất thích thú tại những vùng địa lý hiểm trở trên khắp Việt Nam, nhóm háo hức xuôi về miền Tây vốn lừng danh với những con sông chở nặng phù sa và tự nhiên trù mật.

2.jpg

Dừng chân tại Cần Thơ, nhóm bắt đầu với trải nghiệm trước nhất: xuôi theo ghe thuyền trên sông Cần Thơ, con sông nức danh với những câu hát dân ca Nam Bộ. Ánh nắng dịu đầu ngày, kèm theo sự mát lạnh của dòng sông khiến ai cũng háo hức, sảng khoái và đầy hứng khởi.

3.jpg

Ngồi trên ghe xuôi dọc theo con sông nổi tiếng, lắng nghe những thanh âm rộn ràng của một ngày mới, ngắm nhìn đời sống của người dân miền sông nước là một trải nghiệm ham thích và ráo trọi.

4.jpg

Dừng du lịch vũng tàu ghe tại Kool spot trước tiên trong chuyến đi miền Tây: chợ nổi Cái Răng, nhóm hích khi được “shopping” theo một hình thức khá đặc biệt này. Khám phá miền Tây, bạn nên cảm nhận bằng 5 cảm quan của mình: nghe những thanh âm rộn rã của cuộc sống, ngắm nhìn những sản vật trù phú, nếm vị chua mát, thơm ngọt của những trái cây đặc sản, tận tay chọn những sản vật quyến rũ và hít hà hương thơm mê hoặc của cây trái. Các bạn trẻ chọn mua một túi trái cây và lại được “khuyến mãi” thêm nụ cười cùng sự nhân đức của người dân sông nước.

6.jpg

Thẳng tiến hành trình, nhóm đấu khám phá U Minh Thượng, kool spot tiếp theo của chuyến đi miền Tây. Rừng U Minh Thượng hào phóng, thân thiện như tính cách tiêu biểu của người miền Tây Nam Bộ vậy. Những người dân ở đây chia sẻ, không phải càng ngày càng, ngày hai có thể hiểu được U Minh Thượng mà phải ở đủ lâu, phải ăn đủ thấm, phải lặn ngụp dưới dòng nước này, phải biết vừa chèo xuồng xuyên rừng vừa cất cao câu hò cho bớt vẻ tĩnh mịch của rừng thì mới đích thực hiểu U Minh Thượng.

7.jpg

Dưới thảm nước xanh, màu nước đỏ có được bởi mỗi mùa lá tràm rụng tích lại từ mùa này sang mùa khác chìm lấp dưới lòng rồi au đỏ như son trong veo. Khám phá U Minh Thượng bằng thuyền, xuyên qua những hàng cây tràm mọc lên trên nước, bạn sẽ hiểu được phần nào sự hà khắc của đời sống của người dân sông nước.

8.jpg

U Minh là điểm kết thúc của chuyến đi 10 ngày thú nhận trong hành trình mùa hè Clear My Kool Vietnam. Giã từ màn sương buốt lạnh của vùng núi rừng nơi địa đầu giang sơn, cái nắng chói chang của đất trời miền Trung, những cơn mưa trắng xóa ở Tây Nguyên và những câu hò sông nước Nam Bộ, nhóm trở về thị thành, đấu check in trên bản đồ My Kool Vietnam để hành trình 2014 sẽ được tiếp tục bắt đầu trong năm tới. Ảnh:  Dương Công Sơn  

 Phương Thảo 

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Tưng bừng lễ hội Nghinh Ông







Hơn 200 tàu bè ngư dân Cần Giờ ra khơi nghinh Ông – Ảnh: Tự Trung


>> Ngư gia Cần Giờ vào hội
>> Đề nghị lễ hội nghinh ông Cần Giờ là di sản nhà nước
>>   du lịch vũng tàu   Nghinh Ông trên biển Cần Giờ


Xuyên suốt gần 200 năm, lễ hội “Nghinh Ông – cầu ngư “ ở Cần Giờ đã được tổ chức lần đầu từ năm 1816 (Bính Tý, tức năm Gia Long thứ 15) vào ngày rằm tháng 3 âm lịch, khi Lăng ông thủy tướng Nam Hải được xây dựng. Từ 1913 (Quý Sửu), lễ “Nghinh Ông – cầu ngư” được tổ chức vào ngày rằm tháng 8.


Năm nay, niềm vui mới đến với Cần Giờ là lễ hội Nghinh Ông được Bộ Văn hóa – thể thao và du lịch công nhận là di sản văn hóa phi vật thể nhà nước. Lễ hội được người dân Cần Giờ tổ chức tưng bừng suốt ba ngày từ 19 đến 21-9 (tức 15, 16, 17 tháng 8 âm lịch) với nhiều hoạt động có trẻ thơ làm chủ thể.


Trong hàng ngàn người đổ về Cần Giờ dự hội có rất nhiều người con Cần Giờ từ xa về và cả nhiều đứa ở những miền quê ruộng vườn tưởng như thường biết đến lễ cầu ngư như Tây Ninh, Củ Chi.


TỰ TRUNG



Tưng bừng lễ hội Nghinh Ông

Mù Cang Chải, mùa lúa vàng







Mùa lúa vàng ở huyện Mù Cang Chải (Yên Bái). Ảnh: THANH CHƯƠNG


 

  

 



 Hành trình lên núi ngắm… Ruộng bậc thang 


Vào một ngày cuối tháng 9, tôi nhận được điện thoại của Lê Nguyễn, đồng nghiệp Báo Đất Mũi từ mảnh đất Cà Mau cực nam hỏi: “Bao giờ thì các anh đi Mù Cang Chải đấy? Tôi rất muốn đi chụp ảnh ruộng bậc thang vào mùa lúa chín”. “Cuối tháng này” – tôi đáp. Vậy là Lê Nguyễn “bay” ra ngay nhập đoàn với chúng tôi.


Xe lăn bánh mà hành lý chật cả ô-tô. Các phóng viên ảnh mang theo khệnh khạng mấy túi đựng nào máy ảnh, ống kính và chân máy. Nhiều người đã có kinh nghiệm chụp ảnh ruộng bậc thang Hoàng Su Phì, Hà Giang còn mang cả túi ngủ. Phát xuất từ TP Yên Bái vào sáng sớm tờ mờ, thế mà những chiếc xe máy, ô-tô chở các đoàn khách du lịch và thanh niên đi “phượt” đã rộn rịp. Mầu cờ đỏ sao vàng rực rỡ trên áo, mũ, ba-lô của các thành viên đi “phượt”. Biển hướng dẫn cho chúng tôi biết tới thị trấn Mù Cang Chải còn 185 km nữa. Chúng tôi bắt đầu hành trình lắc phải, lắc trái với những cua tay áo chóng mặt. Qua được vài đoạn cua, bạn đồng nghiệp thường trú địa phương kể: “Đi công tác miền núi sợ nhất là sạt lở vào mùa mưa bão. Đợt vừa rồi trong khi san ủi con đường này, đơn vị thi công phát hiện một chiếc xe máy cũ và một người bị vùi lấp do sạt lở núi từ cách đây gần chục năm. Do vụ lở xảy ra vào ban đêm, người đi một mình nên không ai biết. Hiểm nhất là sạt lở diễn ra bất cứ lúc nào, ở đâu”. Cảm giác lo âu sớm tan biến khi chứng kiến sự náo nức của các bạn đồng nghiệp lần đầu đặt chân đến huyện xa xăm nhất của Yên Bái.


Xe bắt đầu vượt đèo Khau Phạ. Đèo Khau Phạ (tiếng Thái nghĩa là sừng trời) dài 27 km là một trong “tứ đại đèo” dài và hiểm trở nhất vùng Tây Bắc. Khau Phạ cũng là đèo hiểm trở nhất trên quốc lộ 32 từ Hà Nội lên Mù Cang Chải. Trên đèo, vết tích của những vụ lở núi vẫn còn hiện hữu với các vụ trượt ta-luy. Từ đèo Khau Phạ, có thể thấy thung lũng ruộng bậc thang chín vàng như tranh vẽ. Các nhà nhiếp ảnh mau chóng xuống xe chọn điểm ưng nhất chụp những góc hình đẹp và những chiếc dù lượn đang lơ lửng. Lang thang một hồi, Lê Nguyễn quay về xe, lấy tay gạt mồ hôi ròng ròng trên trán cười hiền: “Góc chụp này quá đẹp. Chỉ tiếc là thiếu nắng. Hy vọng tương lai thời tiết đẹp hơn”.


Tới thị trấn Mù Cang Chải đã xế chiều. Trời lúc này mới hửng nắng. Mấy nghệ sĩ nhiếp ảnh tranh thủ đi chụp những cánh đồng ruộng bậc thang trên đường đi qua rất đẹp nhưng lúc đó thời tiết còn ảm đạm. Tôi dạo một loanh quanh thị trấn nhỏ. Tuần Văn hóa, Thể thao và Du lịch danh thắng quốc gia ruộng bậc thang


Mù Cang Chải năm 2013 mở đầu đúng vào ngày chúng tôi lên. Quang cảnh ngày hội tưng bừng. Dạo bước quanh khu chợ phiên mới cảm nhận hết được cái thú của phiên chợ vùng cao. Khu chợ nhãi nhép với những thiếu nữ Mông Đơ, Mông Đu, Mông Lềnh, Mông Si trong các y phục cổ truyền đằm thắm với chiếc ô làm duyên có đôi má đỏ hây hây đến nao lòng. Hơn 91% số dân ở Mù Cang Chải là người Mông nên gọi phiên chợ Mù Cang Chải là phiên chợ của người Mông quả không sai.


Trong khu chợ phiên, những quầy nhỏ lợp rạ bán sản phẩm của từng xã Chế Cu Nha, La Pán Tẩn, Nậm Có, Dế Xu Phình, Cao Phạ, chế tác, v.V. Cơ man nà những vị thuốc chữa bệnh bằng cây cỏ trong rừng. Những lọ mật ong rừng đặc sánh, ngọt lịm với từng mảng sáp ong to tướng. Những quầy bán đồ thổ cẩm có nhiều chiếc khăn sặc sỡ, những chiếc váy hoa văn đẹp được bàn tay cô gái Mông cáng đáng thêu mỗi khi rỗi rãi đồng ruộng. Nơi hội tụ đông nhất là khu trình diễn cách làm bánh dày và rèn dao của người Mông.


Trong chiếc cối bằng thân cây, những chàng trai Mông mạnh khỏe dùng chày giã cơm nếp thật nhuyễn làm bánh dày to bản như những chiếc đĩa. Bánh dày cắt ra thành từng miếng dài chấm với mật ong rừng có vị thơm, bùi và hấp dẫn vô cùng.


Ở gian kế bên, một bác dân cày nhanh nhẹn   du lịch vũng tàu   nung miếng sắt trong ngọn lửa đỏ rực rồi đập, gò. Những tia lửa đỏ bắn ra từ chiếc bễ lò rèn tung lên từng chùm như pháo bông. Chả mấy chốc, những con dao Mông sắc lẻm hiện ra thật nhanh dưới bàn tay khéo. Phiên chợ vùng cao cứ nờm nợp diễn ra với những dòng người rộn rịp xuôi ngược.


Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc mọi người náo nức đi xem buổi biểu diễn văn nghệ. Những tiết mục dân ca Mông, những chàng trai, cô gái Mông trình diễn các điệu múa, lời ca ngọt ngào vút lên trong đêm sâu thẳm. Tôi chợt nghe thấy tiếng cười khinh khích bên cạnh. Mấy cô gái ngồi kế bên tròn mắt hỏi: “Anh không thấy lạnh à? Ở đây mùa hè chúng em cũng phải đắp chăn ngủ đấy”. Tôi quay sang thấy cô nào cũng súng sính trong áo khoác. Té ra từ chiều mải xem chợ phiên tôi chỉ mỏng mảnh mỗi chiếc sơ-mi cộc tay. Không khí ở thị trấn có độ cao hơn 1.000 m này cũng từa tựa như Sa Pa, thật mát mẻ và dễ chịu, rất hạp cho loại hình du lịch nghỉ dưỡng.


Đêm đã về khuya. Đi trong dòng người xem phiên chợ vùng cao, đôi khi chúng tôi lại gặp các thanh niên đi du lịch hỏi có biết khách sạn nào còn phòng không. Những ngày này, tìm được một phòng nghỉ tạm ở thị trấn Mù Cang Chải thật khó.


Chủ toạ UBND huyện Mù Cang Chải Giàng A Tông, sinh năm 1974 có tác phong nhanh nhẹn và cởi mở. Lăn lộn nhiều tới những bản xa xôi, từng xã hẻo lánh của huyện nằm trong số 63 huyện nghèo nhất nước này, Chủ tịch Giàng A Tông hiểu rất rõ những khó khăn, thuận tiện của địa phương. Chủ toạ trẻ người Mông giảng giải: “Tuần Văn hóa, Thể thao và Du lịch danh thắng quốc gia ruộng bậc thang Mù Cang Chải tổ chức lần này là lần thứ hai với đích kết liên phát triển du lịch tám tỉnh Tây Bắc mở mang. Đến đây, du khách trong và ngoài nước có thể khám phá và chiêm ngưỡng những thửa ruộng bậc thang kỳ vĩ, nơi hội tụ những tinh hoa và sáng tạo không ngừng của bà con các dân tộc trong quá trình cần lao sản xuất và sinh hoạt cộng đồng. Khó khăn lớn nhất đối với đời sống sinh hoạt của người dân và du khách vẫn là địa hình phức tạp, liên lạc khó khăn, hạ tầng cơ sở thiếu thốn”. Tôi chia sẻ những trăn trở, suy nghĩ của lãnh đạo một địa phương khó khăn trong phương hướng tìm lối thoát nghèo cho bà con. Với hơn 2.500 ha ruộng bậc thang, trong đó có 500 ha tụ họp ở ba xã Dế Xu Phình, La Pán Tẩn và Chế Cu Nha được


Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch công nhận năm 2007 là di tích danh thắng cấp quốc gia, Mù Cang Chải đang trở nên “điểm đến” hấp dẫn cho khách du lịch trong và ngoài nước tới khám phá.


 Nỗi lo bảo tàng danh thắng 


Hôm sau, chúng tôi nối hành trình. Rút kinh nghiệm từ mấy hôm trước, “lương khô” chuẩn bị sẵn là mấy chiếc bánh mì mang theo để lót dạ lúc mài miệt sáng tác. Nghệ sĩ nhiếp ảnh Quang Bình, người từng đi qua nhiều nẻo đường giang sơn, kể lại câu chuyện chiều hôm trước mà hú hồn. Số là các anh nhờ người dân ở thị trấn Mù Cang Chải đưa đi chụp một số cảnh. Đang vào đoạn cua tay áo hốt nhiên lốp sau xe máy nổ do va vào đá sắc, mất lái. Đúng lúc ấy một chiếc xe ô-tô ngược chiều lao tới. Rất may là người lái xe ô-tô phanh kịp thời. Nếu không thì… Kể xong, anh Quang Bình mở máy ảnh khoe luôn những hình ảnh ruộng bậc thang ở Dế Xu Phình, La Pán Tẩn và Nậm Có tuyệt đẹp với nắng vàng rỡ ràng và bầu trời trong xanh. Để có được những bức ảnh đó, người nghệ sĩ phải chấp thuận khó khăn, gian khổ và thỉnh thoảng cả sự Nguy hiểm bất thần luôn rình rập.


Tới xã Chế Cu Nha, chúng tôi gặp vợ chồng anh Xu-di người bang Ba-va-ri-a, Đức đang mê say chụp hội thi “Gặt lúa nhanh, cày ruộng giỏi”. Chụp xong, Xu-di cười hể hả: “Chúng tôi đi xe máy hơn 300 km lên đây quả là bõ công. Sơn hà Việt Nam có quá nhiều cảnh đẹp. Tuy nhiên, các bạn nên có phương thức bảo tồn tự nhiên trước tác động của con người làm biến đổi môi trường sống”. Ấy là Xu-di nói đến ảnh hưởng của các công trình thủy điện đối với môi trường thọ thái cũng như tình trạng phá rừng, khai hoang khoáng sản lung tung vẫn tiếp diễn dọc đường. Từng có dịp đến nhiều nước ở châu Âu, tôi hiểu những gì Xu-di muốn nói. Đó còn là sự xót xa, tiếc trước những di sản thiên nhiên đang bị con người do vô tình hay cố ý tàn phá. Với 52.178 ha rừng thiên nhiên và 17.285 ha rừng phòng hộ, Mù Cang Chải đang sở hữu một “kho tàng” vô giá. Mù Cang Chải cũng kiêu hãnh có đỉnh núi Púng Luông cao 2.985 m, đứng thứ nhì Đông Dương sau đỉnh Phan Xi Păng của Lào Cai. Mấy hôm ở Mù Cang Chải, chúng tôi để ý thấy nhiều nhà toàn dùng gỗ pơ-mu làm giường, tủ, cánh cửa, ốp trần, v.V. Nếu không có những biện pháp kiên quyết bảo vệ rừng đặc hữu tại khu bảo tồn loài sinh cảnh Chế Tạo và những khu rừng phòng hộ đầu nguồn, chúng ta không chỉ mất đi những khu rừng nguyên sinh vô giá, mà còn mất nhiều loài động vật, thực vật và những cây dược liệu quý có tác dụng chữa bệnh cứu người.


Chúng tôi gặp một đoàn thanh niên đi “phượt” trên đèo Khau Phạ. Đồng phục của cả đoàn là những chiếc áo phông in hình cờ đỏ sao vàng ranh. Nguyễn Đức Hợp, viên chức Công ty Thương mại và dịch vụ du lịch trực tuyến Việt Nam cởi mở: “Tới Mù Cang Chải, chúng em có dịp trải qua khó khăn thử thách, mới hiểu thêm những điều trước đây chỉ biết tới qua sách báo”. Rồi Hợp đưa chúng tôi địa chỉ thư điện tử để xin những tấm ảnh chúng tôi chụp cả đoàn làm kỷ niệm. Những đoàn thanh niên du lịch mạo hiểm ở Mù Cang Chải như đoàn của Hợp chúng tôi đã gặp nhiều trong chuyến đi. Mừng nhất là nhiều đoàn còn phối hợp mang tặng sách báo, thuốc chữa bệnh, áo quần cho các hộ nghèo ở các xã. Ưng chuẩn những chuyến trải nghiệm hữu ích như thế, hy vọng các em sẽ trưởng thành hơn trong nghĩ suy, việc làm cũng như nâng cao ý thức, trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với tương lai.


Chúng tôi tạm biệt Mù Cang Chải khi trời bắt đầu phất phơ mưa do ảnh hưởng của cơn bão số 10. Đang chao đảo với những cú đánh võng nơi đèo Khau Phạ thì bạn đồng nghiệp “xuất khẩu” mấy vần thơ “bút tre”:


“Chưa đi chưa biết Mù Cang Chải ra tấm thảm dệt vàng no đủ


Ngỡ rằng đang ở trong mơ Hóa ra tiên cảnh ở ngay dương thế”.


Nghe mấy vần thơ của người bạn, chẳng biết có phải vì dư vị của chén rượu sơn tra thơm nồng tối hôm trước hay do những cua tay áo làm tôi bồng bềnh như say sóng.


 HUY THẮNG 


 Bài dự thi xin gửi về địa chỉ:  


 Ban Thư ký – Biên tập, Báo dân chúng, 71 phố Hàng Trống, quận Hoàn Kiếm, TP Hà Nội.  


 Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.  




Thu hoạch lúa ở Mù Cang Chải. Ảnh: XUÂN ANH



Mù Cang Chải, mùa lúa vàng

Cận cảnh Vũng Chùa - Đảo Yến... mai táng Tướng Giáp







Thuộc xã Quảng Đông, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình, Vũng Chùa – Đảo Yến là khu du lịch nức danh nằm ở phía Bắc tỉnh Quảng Bình


Khu du lịch này được hợp thành bởi hai địa danh là bãi biển Vũng Chùa nằm ở đất liền và Đảo Yến cách 20 phút đi thuyền. Ảnh: Đảo Yến nhìn từ bãi biển Vũng Chùa


Nằm bên vịnh nước sâu Hòn Lam và Đèo Ngang hùng vĩ, Vũng Chùa là bãi biển rất sạch và đẹp, được bao quanh bởi nhiều di tích thắng cảnh


So với nhiều bãi biển nức tiếng khác, Vũng Chùa còn khá hoang sơ

  du lịch vũng tàu  

Cách Vũng Chùa không xa là Đảo Yến thơ mộng, thường được người dân địa phương gọi là Đảo Nồm, có diện tích khoảng 10ha


Mặt nhìn vào lục địa của Đảo Yến là những bãi cát chạy dài và một triền núi thấp


Mặt hướng ra Biển Đông có nhiều bãi đá hùng vĩ, được sóng biển tạo nên nhiều hình thù khác nhau


Đảo Yến là nơi sinh sống của một đàn chim yến đông đúc. Tới nơi đây, du khách sẽ có cơ hội nhìn thấy từng đàn chim yến ríu rít đua nhau chao lượn ngay trên đỉnh đầu, một cảnh sắc ấn tượng và rất khó quên


Hiện tại, tiềm năng du lịch của Vũng Chùa – Đảo Yến còn rất lớn


Được chọn làm nơi an táng Đại tướng Võ Nguyên Giáp, khu du lịch này sẽ trở thành một điểm đến quan trọng, thúc đẩy sự phát triển kinh tế của tỉnh Quảng Bình – quê hương vị Đại tướng huyền thoại. Ảnh: Internet


AloBacsi.Vn
Theo thái hoà – tri thức



Cận cảnh Vũng Chùa - Đảo Yến... mai táng Tướng Giáp

Trà chanh Sài Gòn 'hợp rồi tan'








Trong khi Trà chanh tại Hà Nội sau nhiều năm vẫn là nơi được giới trẻ tuyển lựa làm chỗ đến và còn rất đông vui thì trà chanh Sài Gòn lại hoàn toàn trái ngược.


  Quạnh phố trà chanh Sài Gòn  


Sau hơn 1 năm xuất hiện ở Sài Gòn và đã gây ra được làn sóng mới nhưng trà chanh Sài Gòn không giữ vững được vị thế của mình mà mau chóng tán phễu. Bởi giới trẻ Sài Gòn chỉ tò mò về “văn hóa” này thời gian đầu, rồi cũng dần chìm vào lãng quên, giống như các món ăn phong trào khác như: chè Khúc Bạch , Bún đậu mắm tôm ,…


Xuất hiện trên con đường được mệnh danh là trung tâm trà chanh của Sài Gòn ở Lê Thị Riêng (Quận 1), dạo quanh một vòng chỉ còn leo lét vài quán trà chanh buồn hắt hiu.


Sau hồi kiếm quán đông đúc nhất nhưng bất thành, chúng tôi quyết định chọn một quán có cái tên “khá Hà Nội”. Vừa bước tới cửa, tiếng nhạc ồn ào phát ra từ bộ loa gắn với chiếc laptop được người thanh niên trông quán ngồi nghiền ngẫm khi vắng khách.



 Ngoài chúng tôi, quán trà chanh tại Sài Gòn vắng lặng, không có khách.  


Vốn liếng không có cảm tình với trà chanh, tôi quyết định chọn một ly nước khác và quan sát. Sau hơn 30 phút tại đây mới có thêm 1 cặp nam nữ tiến vào quán thế nhưng cũng như tôi, đôi nam nữ này không chọn trà chanh mà chọn: 1 ly chè Khúc Bạch, cùng 1 ly nước Mơ.


Khi được hỏi vì sao không uống trà chanh, thanh niên này nói:  “Trà chanh không có gì đặc biệt, chẳng qua là nước hóa chất vị trà xanh và một vài lát chanh tươi tạo mùi, mình không thích trà chanh ”. Bạn gái của anh chàng này thực dụng hơn,  “Nếu so sánh giá cả và chất lượng, mình sẽ chọn một ly cam vắt tại Sài Gòn với   du lịch vũng tàu   giá chỉ 15 ngàn đồng, đắt hơn 5 ngàn nhưng đó không phải vấn đề, mình cần một thức uống có giá trị ”.



 Khách hàng hiếm hoi bước vào quán nhưng không chọn trà chanh  .


Cố nán lại ngồi lâu hơn nhưng rút cuộc cũng không có thêm khách hàng nào vào quán này nữa. Gọi tính tiền và tranh thủ hỏi chủ quán về tình hình kinh dinh, anh này nói,  “Mình cũng sắp phải chuyển đổi mục đích dùng cái quán này thôi, trà chanh ế ẩm quá. Mình không phải thuê mặt bằng nên vẫn còn trụ được nhưng với lãi vài đồng lẻ thế này thì cũng không nên duy trì làm gì! ”.


Trò chuyện với một bạn người Sài Gòn, tên Trang từng chứng kiến cảnh sầm uất, đông đúc tại Lê Thị Riêng được biết:  “Đã rất nhiều quán trà chanh tại con đường này phải đóng cửa vì ế ẩm, ngay đối diện anh trước đây là quán trà chanh khá đông nhưng bây giờ là tiệm giặt ủi xống áo rồi ”.


 Nguyên cớ thất bại của trà chanh Sài Gòn 


Xét đến Hà Nội, hai trọng tâm trà chanh lớn tại Ngã tư Sở và khu Nhà thờ lớn phong trào cũng đã đi xuống nhưng ở nhà thờ vẫn còn tập trung được lượng khách thân thuộc muốn hòa mình vào đám đông. Vậy sự khác nhau nào khiến trà chanh Hà Nội duy trì và vẫn phát triển tốt trong khi Sài Gòn mới được một năm đã chóng vánh tán phễu.



 Trà chanh ở nhà thờ lớn Hà Nội vẫn được chú ý, tại đây tạo nên cộng đồng khá đông đảo nên phong trào khó đi xuống. 


Kinh dinh trà chanh ở Hà Nội khá đơn giản khi chỉ cần những chiếc ghế nhựa và cái quan yếu nhất là phải có không gian đủ rộng để tạo thành một cộng đồng đông vui trong khi đó tại Sài Gòn, từng quán trà chanh chật hẹp được mở ra, vỉa hè không được sử dụng như Hà Nội đã khiến khả năng tạo kết liên cộng đồng bị “gãy”.


Thời tiết tại Sài Gòn cũng là một rào cản với trà chanh, nếu có không gian hạ để kinh doanh, thì chiều tối trời lại thường đổ mưa đằm đìa, khiến nhiều cuộc vui, chém gió,… Của các nhóm bạn trẻ phải ngưng giữa chừng.


Mặt khác điểm mạnh tại các quán ở Sài Gòn thường có xu hướng chiều khách nhưng vô tình lại trở thành yếu điểm. Bởi trà chanh Hà Nội chỉ có một món duy nhất là trà chanh nên khách hàng vào không cần gọi đồ uống, không cần chọn lựa. Trong khi đó, ở Sài Gòn, một danh sách các đồ uống phong phú tại các quán đã vô tình khiến trà chanh nhạt nhòa đi hẳn.


Hoài Nam (Theo Báo Đất Việt)



Trà chanh Sài Gòn 'hợp rồi tan'

Hẹn hò với phố cổ Hội An từ kiếp trước






Thành thị Hội An nằm ở vùng hạ lưu ngã 3 sông Thu Bồn thuộc vùng đồng bằng ven biển tỉnh Quảng Nam, cách thành thị Đà Nẵng về phía Nam 28km. Nơi đây xưa kia đã có một thời lừng danh với tên gọi Faifoo mà các nhà buôn Nhật Bản, Trung Quốc, Bồ Đào Nha, Italia… đã biết đến từ thế kỷ 16, 17.



Từ thời đó, thương cảng đã thịnh vượng, là trung tâm buôn bán lớn của vùng Đông Nam Á, một trong những trạm đỗ chính của thương thuyền vùng Viễn Đông. Cũng nhờ vị trí địa lý tiện lợi nên từ hơn 2000 năm trước, mảnh đất này đã tồn tại và phát triển nền văn hóa Sa Huỳnh muộn. Chính vì sự giao thoa văn hóa từ rất lâu đời này nên Hội An là mảnh đất giàu truyền thống lịch sử cánh mạng và văn hóa, được kết tinh qua nhiều thời đại.

Đến với Hội An là đến với không gian kiến trúc cổ kính và những con người thành tâm, nồng hậu. Giữa các con phố rộn rịch nằm trên các con đường hẹp là một dãy phố nằm sát bờ sông Hoài, soi bóng một góc bức tranh   du lịch vũng tàu   phố cổ xuống dòng sông. Tại đây du khách dễ dàng bắt gặp nhiều dãy nhà hình ống mái ngói phủ rêu, trong nhà treo hoành phi, câu đối và nhiều cột gỗ quý trạm trổ hoa văn cầu kỳ vẫn sáng bóng màu của thời gian.


Để có cái nhìn khái quát về lịch sử Hội An, du khách nên đi thăm quan các Bảo tàng Lịch sử – Văn hóa, bảo tồn gốm sứ mậu dịch, bảo tồn văn hóa Sa Huỳnh… Các Hội quán cũng rất quyến rũ, bởi mỗi địa điểm là một đặc thù kiến trúc dị biệt, biểu trưng cho môn phái kiến trúc của địa phương như Hội quán Triều Châu, Hội quán Phúc Kiến, Hội quán Quảng Đông…

Tôi lang thang ngắm đèn lồng phố cổ, tưởng như mình lạc vào thiên đàng lung linh, ảo huyền. Cảm giác thái bình ngập tràn lòng, nên thấy từng ngõ ngách, từng đồ vật nơi đây đều trở lên dịu dàng và hấp dẫn đến kỳ lạ. Để được gần gụi hơn với người dân nơi đây, tôi ghé thăm làng gốm Thanh Hà, làng rau Trà Quế, làng mộc Kim Bồng, cảm nhận nét phúc hậu trong nụ cười, ánh mắt. Cái không khí thăng bình và mộc mạc, khác xa với nhịp sống tất tưởi của thế giới hiện đại mà chúng ta đang sống mỗi ngày, khiến tôi thấy tiếc khi phải chào tạm biệt Hội An.


Chú tôi gọi điện vào dặn “nhớ ghé quán bên đường ăn bánh quai vạc nhân chả tôm quết nhuyễn, thứ bánh được người Pháp đặt tên là “huê hồng trắng”, và chớ quên thưởng thức món chè bắp để thấy được vị ngon ngọt rất đặc trưng của Hội An khi lúa ngô được trồng trên đất cồn, tưới nước từ con sông Thu Bồn bình yên ấy”.


Theo  Đại kết đoàn 



Hẹn hò với phố cổ Hội An từ kiếp trước

Mộng mơ Suối Ngọc Vua Bà






  

Đến đây du khách có thể thả hồn mình vào thiên nhiên, mắc võng nằm dưới tán cây, bơi lội trong những hồ nước tự nhiên rộng vài trăm héc ta.








Suối Ngọc – Vua Bà trước kia là một trong những địa danh du lịch của tỉnh Hòa Bình, nay được sát nhập vào Hà Nội.

Theo đường cao tốc Láng-Hòa Lạc, khu du lịch Suối Ngọc-Vua Bà là một quần thể du lịch sinh thái ra đời trên diện tích 300ha. Do chỉ cách thủ đô Hà Nội hơn 30km về phía Nam, du khách có thể thực hiện chuyến tham quan và ngơi nghỉ tại thắng cảnh Suối Ngọc – Vua Bà bằng mọi công cụ của riêng mình.








Bước qua cánh cổng gỗ xinh xắn là những rừng cây xanh gồm mỡ, keo, thông và nhiều cây ăn quả phủ kín những quả đồi. Du khách có thể mắc võng nằm dưới tán cây hay ngủ qua đêm trong những ngôi nhà sàn đẹp.

Trên cái nền xanh mướt của cây cỏ, dòng suối Ngọc uốn mình róc rách trên những ghềnh đá chênh vênh, vừa xuôi dòng hiền hòa mơ mộng, thoắt cái đã tuôn ào ào trắng xóa với vô vàn hợp âm rền vang của đại ngàn kỳ bí.


Dưới nắng hè nóng bức, du khách có thể xuống tắm trong hồ bơi nhân tạo hay hồ thiên nhiên rộng vài trăm héc ta, chứa nước của suối Ngọc từ trên đỉnh núi Vua Bà đổ xuống. Con đường dẫn vào rừng tản mát những cụm hoa dại đủ màu, cây lá chen dày phía trên đầu như tạo thành một vòm xanh ngút mắt. Lên trên chút nữa là cây đa thân to chừng 7 người ôm sum suê tỏa bóng.










Tại   du lịch vũng tàu   đây, khách có thể đi bộ, leo núi, cưỡi ngựa và chiêm ngưỡng những thác, ghềnh tầng từng lớp lớp tiếp nối nhau, đặc biệt có thác 9 tầng cao 100 m nước đổ ào ào trắng xóa suốt hôm mai. Những vũng tắm dưới chân thác với làn nước trong xanh, thuần khiết của ba con suối đầu nguồn là sự ban tặng hào hiệp của tự nhiên cho con người. Bên những dòng suối là 2 khu vui chơi nước có 18 làn trượt luôn phục vụ những du khách thích cảm giác mạnh.



Bền chí hơn, du khách có thể leo lên đến đỉnh núi Vua Bà với độ cao hơn 1.000m, tận hưởng cái cảm giác bát ngát vô tận của non ngàn. Từ trên đỉnh phóng tầm mắt ra thật xa, thiên nhiên như hòa quyện vào nhau để tạo thành một bức tranh sơn thủy hữu tình tuyệt đẹp. Động thủy cung trong lòng đất với nhiều nhũ đá chạy men theo chân đồi cũng là một gợi ý hay cho những người ưa khám phá. Càng lên cao, không gian càng mở ra hào phóng và hùng vĩ.


Bạn sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước những kiểu dáng của nhà sàn Mường, nhà sàn Tày. Dưới tán cây bên dòng suối thấp tháng bóng nhà sàn nhỏ xinh để du khách nghỉ chân khi về đây thưởng ngoạn. Nếu muốn bạn có thể dự các trò chơi dân gian dân tộc như bắn cung, bắn nỏ, ném còn, đi cà kheo, múa hát cồng chiêng, đêm lửa trại. Du khách cũng sẽ được thưởng thức các món ăn dân tộc phong phú như cơm lam, rượu cần, thịt gà nướng, lợn sữa nướng và các món ăn độc đáo của miền rừng núi.

Không chỉ thưởng ngoạn quang cảnh tự nhiên tuyệt đẹp, du khách còn được làm quen và khám phá những trò chơi dân gian dân tộc độc đáo: bắn cung, bắn nỏ, đi cà khêu, múa hát cồng chiêng… Đây cũng chính là một nét đẹp văn hóa, làm nên sức quyến rũ cho Suối Ngọc Vua Bà hùng vĩ và mơ mộng.


Du lịch Go



Mộng mơ Suối Ngọc Vua Bà

Những cuốc xe ôm ngàn cân treo sợi tóc ở Mù Cang Chải






Trong quá trình tác nghiệp tại huyện vùng cao của tỉnh Yên Bái, chúng tôi đã phát hiện ra một điều rất huých về những người chạy xe ôm nơi đây. Phần lớn họ là những người dân bản địa, hầu hết ở độ tuổi rất trẻ và chạy xe ôm không xuất hành từ nhu cầu mưu sinh như một nghề mà lâu nay vẫn bị mặc định. Họ chạy xe ôm vì họ có sức khỏe, sự thông suốt ở mức thông tỏ đường rừng và những chiếc xe chuyên dụng mới có thể giao thông một cách an toàn. Cũng có thể, họ là người từ nơi khác đến, nhưng vô lăng ở mức “phi phàm”, mới dám hành nghề.



 Anh Lại Đăng Hiệp đang chuẩn bị cho một cuốc xe ôm lên bản. 


Ngoài quốc lộ 32 chạy dọc qua địa bàn huyện, hầu hết, đường lên bản và vào các xã ở đây còn vô cùng khó khăn. Câu chuyện đường xá vùng cao nghe đâu đã không mấy xa lạ đối với những ai đã một lần ngược dốc, ngược đèo. Thậm chí, chỉ trong trí nhớ tượng, người ta cũng có thể tưởng tượng về những con đèo hun hút tầm mắt hay những dốc cao ngược dựng đứng. Có những chặng đường mới mở, là đường bạt núi nên vào ngày nắng, chiếc xe Minsk có thể tưng tưng trên đá sỏi chơm chởm. Nhưng chỉ cần một cơn mưa nhỏ, thứ đất núi đặc trưng quánh lại, cáu, rịt lấy bánh xe như lớp cao su dính chặt lốp với mặt đường. Để không bị dừng cuộc hành trình, con người chỉ còn cách xuống xe, đẩy bộ. Không chừng, người và xe có thể lao xuống vực lúc nào không biết.


Anh Sùng A Dinh, người bản Tà Dông, xã chế tác, hiện là cán bộ hội Chữ thập đỏ huyện cho chúng tôi biết: “Hiện nay, đường vào các xã còn nhiều đoạn rất gian truân. Chỉ cách trọng điểm huyện 20 – 30km thôi nhưng ngay cả những người bản địa với tay lái kỳ cựu cũng phải “bò” từ 4 – 5 tiếng đồng hồ bằng xe máy mới vào đến trọng tâm xã. Đấy là thời gian đi, tính cho những ngày đẹp trời. Còn với ngày mưa, nhiều đoạn đường không thể cho xe qua, người dân muốn thông đường phải tìm cách đi bộ. Nhiều đoạn đường vào các xã chỉ đổ bê tông được từng đoạn. Có khi đang rải sỏi, chuẩn bị đổ bê tông thì trời mưa, nước xói hoặc có lũ, mọi thứ bị cuốn trôi, đường rừng lại hoàn đường rừng”.


Cũng vì sự khó khăn về mặt liên lạc như vậy nên ngay cả hoạt động du lịch bản của huyện cũng khó lôi cuốn khách. Nhiều người tìm đến Yên Bái, hồ hết thuộc nhóm du lịch “phượt, bụi”. Những khu vực hiện trở thành “điểm đỏ” trên bản đồ du lịch Việt, như ruộng bậc thang Tú Lê, La Pán Tần, Chế Cu Nha… Đã có tự bao đời nhưng mới mấy năm gần đây được để ý do sự truyền bá rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng. Tuy nhiên, nếu chỉ để ngắm ruộng bậc thang hay dừng lại ở những thị trấn bám đường lộ, thì Mù Cang Chải cũng không có sự dị biệt quá nhiều với những thị trấn, thị tứ miền núi khác. Chỉ có những con đường vào bản luôn khiến du khách thập phương ám ảnh cảm giác rợn người. Có lúc, đường dốc xuống như trò chơi cảm giác mạnh, có cái gì đó trong lồng ngực chỉ chực muốn rơi ra, hụt hẫng. Lại có lúc, chiếc xe dựng ngược, bò rì rì dù có kiên cố ngồi sau những “tay lái cứng”, kỳ cựu, cũng không ai dám ngoảnh nhìn lại phía sau.



 Đoạn đường lên Trống Páo Sang khiến nhiều tay xe ôm kỳ cựu không khỏi cảm giác rợn người. 


 Những cuốc xe ôm bên đèo, bên vực 


Qua chặng đường bê tông với nhiều con dốc đứng, chúng tôi cũng đến được trọng tâm của xã La Pán Tần. Ở những xã miền núi như nơi đây, hoạt động sôi động nhất sẽ tụ hợp ở khu vực trọng điểm. Chúng tôi có phần hơi bất ngờ khi giữa mảnh đất miền sơn cước lại có một tấm biển “xe ôm” treo ngay dưới chân dốc dẫn lên con đường vào bản Trống Páo Sang. Lúc chúng tôi đến, có khoảng 4-5 người đàn ông đang ngồi trên xe Minsk nói chuyện.


Người đàn ông có tên Lại Đăng Hiệp (36 tuổi) hồ hởi san sớt với chúng tôi về nghề nghiệp đặc biệt này. Là người Hà Nam lên Mù Cang Chải lấy vợ rồi lập nghiệp, sinh sống tại đây, với vốn tiếng Kinh nhuần nhuyễn và sự thông đạt về tiếng Mông từ vợ, anh Hiệp vô tình trở thành người thông dịch, giúp chúng tôi nói chuyện với những người đàn ông quanh đó.


Qua lời anh Hiệp, chúng tôi được biết, ở xã La Pán Tần có khoảng 5- 6 người làm nghề xe ôm. Nói là “nghề” nhưng trên thực tế, đây chỉ là công việc ăn theo mùa vụ. Thời gian đông khách nhất là khi Mù Cang Chải vào mùa lúa chín. Khách du lịch khắp nơi đổ dồn về đây chiêm ngưỡng di sản của giang sơn. Ngoại giả, “nghiệp đoàn” xe ôm ở đây còn phục vụ những vị khách đặc biệt muốn khám phá những cung đường hiểm trở, đi tận sâu vào một số bản xa để tham quan và tìm hiểu cuộc sống của người Mông. Hiếm, một số người trong nhóm của anh có được vài mối khách hời khi chở công nhân vào trong các điểm mỏ. Bình thường, sau đợt nghỉ phép, họ đi vào các điểm mỏ bằng xe tải của công ty. Nhưng nếu trước đó ít ngày, trời mưa to, đất đá sạt lở nhiều, họ thắt phải nhờ đến những vô lăng cừ khôi như các anh mới có thể   du lịch vũng tàu   đến được địa điểm làm việc một cách an toàn.


Kể về mức thu nhập từ nghề này, anh Vàng A Dế (40 tuổi, bản Trống Tông) cho biết: “Vì công việc làm ăn theo mùa vụ nên thu nhập không nhất quyết. Vào mùa du lịch, anh em nào chạy tốt, có nhiều khách cũng có thể kiếm được 2-3 triệu đồng/tháng; còn không thì 1,5 triệu đồng/tháng là phổ biến. Ngày thường, không có khách, chúng tôi để số điện thoại lại cho những ai ở gần đây, hễ có khách, họ sẽ gọi”.


Nhớ lại chuyến đi hiểm nhất và có mức thu nhập “khủng” nhất khi lên Mù Cang Chải làm xe ôm, anh Hiệp tâm tình: “Hồi La Pán Tần xảy ra vụ sạt lở tháng 9/2012 vùi lấp 20 người, tôi vẫn nhớ đã từng chở hai phóng viên vào khu sạt lở. Lần đó, may mắn là trời không mưa nên tôi mới dám nhận lời chạy xe. Hai phóng viên đó thuê tôi chở, nhưng tôi nói rõ chỉ có thể chở được một người, đường đất đá, cao dốc khó đi nên chẳng thể chở hai người trên một xe. Mỗi xe tôi lấy 700.000 đồng. Nhiều người nghe sẽ nghĩ đây là số tiền lớn và chúng tôi lấy đắt vì đường vào chỉ chừng hơn 10 cây số. Nhưng quả thật, ai đi hết cung đường dốc đá mới thấy hết sự khó khăn và hiểm. Cái giá đó là trả cho sự vất vả và cả cái sự liều, hài lòng rủi ro, có thể phải gặp tai nạn trên đường đi. Khi đưa ra mức giá ấy, hai phóng viên trẻ có phần ngần ngại vì cho rằng còn đắt gấp chục lần giá taxi dưới Hà Nội. Sau một hồi thương thuyết, giải thích cho họ hiểu, chúng tôi cũng hạ giá xuống 500.000 đồng/xe. Nghĩ họ là người tốt, đi làm việc vì Đảng, vì dân, lặn lội bóng gió lên vùng đất heo hút này viết bài nên anh bạn đồng nghiệp cũng đồng ý với suy nghĩ vừa chở xe, vừa giúp cho những phóng viên trẻ nên chúng tôi lấy mức giá hữu hảo hơn”.


Nhìn lên con dốc đứng trước mặt, anh Hiệp nói tiếp: “Sau hơn 3 tiếng đồng hồ, rốt cục bốn anh em chúng tôi cũng vào đến chỗ sạt lở. Đường đi “khó nhằn” hơn tôi tưởng vì cơn mưa lớn kéo dài trước đó đã gây sạt lở nhiều đoạn đường tại bản Trống Páo Sang. Đoạn nào chạy xe được là may mắn, còn nhiều đoạn phải đẩy bộ. Lúc ấy, đồ đạc nhiều, đường lại dốc, chúng tôi phải bỏ lại những thứ không cần thiết để bớt tốn sức. Nhiều đoạn, cậu phóng viên ngồi sau phải hét lên hoảng sợ, mắt nhắm nghiền và phải ôm chặt lấy tôi. Tôi cũng phải khích lệ hai cậu thanh niên vì không ít lần họ có ý định dừng lại vì quãng đường quá hiểm trở. Trong lần sạt lở đó, tôi đã chạy hai chuyến xe ôm vào vùng hiểm nguy, tự thấy mình cũng là người may mắn”.


Anh Lại Đăng Hiệp cho hay, Thường ngày tuyến đường qua đó chỉ có những công nhân của công ty TNHH Thịnh Đạt (một đơn vị khai phá đá trên địa bàn – PV) và một số hộ đồng bào Mông có nhà gần tuyến đường đi lại. Còn du khách thập phương, trăm người hoạ chăng mới có một người đủ can đảm và hứng thú lên đây.





 ”Nghề để đời” 

Làm xe ôm ở đồng bằng phải đối mặt với nhiều rủi ro. Nhưng chạy xe ôm ở vùng cao Mù Cang Chải, người xế đối mặt với nhiều hiểm khác, từ địa hình đặc thù đem đến. Anh Hiệp chia sẻ: “Nếu không “chắc vô lăng”, có thể phải trả giá bằng cả tính mệnh của mình và du khách. Vì thế, anh em chạy xe ôm như chúng tôi thường bảo nhau giữ an toàn trên hết. Nếu vùng nào, đường sạt lở, ước lượng chẳng thể chạy xe qua thì dù khách có muốn lắm, trả giá cao, chúng tôi cũng giảng giải cho họ hiểu là không nên đi tiếp. Một vài người đã từng bị ngã xây xước chân tay, như thế cũng coi như đã là một sự may mắn lắm rồi”.


 Hạnh – Thu 



Những cuốc xe ôm ngàn cân treo sợi tóc ở Mù Cang Chải